Trang

Thứ Ba, 18 tháng 12, 2012

60.Tại vì 4 câu thơ của ai đó ở Trại Sáng tác Vũng Tàu



14:58 15 thg 11 2012Công khai28 Lượt xem1

Tại Nhà Sáng tác Vũng Tàu, tôi được bố trí ở chung phòng với nhà văn Võ Nguyện. Hàng ngày anh chị em trong Trại viết đều có ghé chơi. Chuyện vui có, chuyện buồn có. Chuyện đời và chuyện Hội, lúc nào cũng rôm rả vui vẻ. Cũng có lúc trầm xuống vì buồn cho thực trạng của Hội hiện nay.
     Bỗng một hôm có người nào đó hoặc vô tình hay cố ý đánh rơi một mảnh giấy bằng 1/8 tờ A4. Đằng trước ghi bằng mưc bút bi màu đỏ 4 câu như thế này:
              Thơ Đăng Kháng
            Háng Hồng Phương
            Lục bát Minh Dương
            Thi đường Ngọc Tuấn
       Phía sau là một bản nhạc bị xé làm 8 nên không biết của nhạc sĩ nào, nhưng có một con dấu hình bầu dục màu đen, bên trong ghi Lê Minh. Sau này, khi mọi việc đã lắng dịu, nhà văn Lê Đăng Kháng đã ngộ ra và thừa nhận là tôi không viết 4 câu trên. Một hôm anh đến nhà tôi chơi. Tôi móc trong ví ra giao cho anh   mảnh giấy trên, bản gốc. Lúc này có nhà thơ Võ Nguyện chứng kiến. Anh Kháng nhận mảnh giấy xong nói: “Em biết ai là người viết rồi” và anh đùng đùng lấy xe máy vụt đi. Tôi biết tính anh “nóng như Trương Phi”, cứ nghĩ là anh tìm đến tác giả này để “nện’ cho một trận nên thân, như anh đã từng “nện” cho nhà văn Cướp Cò. Cái vụ đánh nhau bằng tay này nếu chỉ bó gọn trong Ban Văn học hôm đó thì chừng không quá 30 người biết. Thế nhưng, không biết có dụng ý gì, tạm chủ tich Nguyễn Khánh Hòa làm cái thông báo gửi toàn thể hội viên (trên 200 vị) nói rõ sự cố nhà văn Lê Đăng Kháng đánh nhà văn Phạm Thanh Quang ngay tại văn phòng Hội. May nhờ lãnh đạo Hội can thiệp kịp thời nên không “xảy ra đổ máu”!!! Thành ngữ ta có câu “xấu chàng hổ ai”, chẳng nhẽ ông Nguyễn Khánh Hòa không có cái liêm sỉ “con dại cái mang” hay sao mà dám bêu xấu cả cái hội Văn nghệ Đồng Nai vậy ?!
Nhưng mãi mấy tuần sau khi nhà văn Lê Đăng Kháng đến chơi lần 2 thì chẳng thấy ai bị “nện” nên tôi cũng yên tâm và không nhắc tới nữa.
         Trong bài thơ nhại Chinh phụ ngâm, “Hội Nghệ văn Đồng Nai ngâm khúc”, nhà thơ Tú Thịt Hộp có đề cập đến sự kiện này ở khổ thứ 11 như sau:
“…Cùng trông lại mà mù không thấy
Thấy đen đen những mấy thằng ươn
Khoe khoang lục bát Minh Phương
Thơ Hăng Khán, háng Hồng Dương đỏ màu…” 
 Háng Hồng Dương đỏ màu (Ảnh minh họa trên Blog Văn Biên hòa)
         Tuy Tú Thịt Hộp đã khôn ngoan thay tên, nhưng người đọc ai ai cũng biết   ám chỉ ai rồi. Nên cái việc nhà văn Lê Đăng Kháng tức giận là lẽ thường tình, không ai nỡ trách anh cả, kể cả tôi là người mà anh coi như người anh trong làng báo, làng văn. Cũng xin nhắc lại một kỷ niệm đẹp giữa tôi và Kháng. Khi anh tốt nghiệp Đại học, anh có về qua tôi chơi do một số bạn bè của tôi giới thiệu như nhà thơ Lê Nhược Thủy, nhà thơ Trần Nhật Thu, nhà giáo-nhà thơ Phạm Quốc Ca (Phạm Quốc Ca hiện nay là Tiến sĩ, Chủ nhiệm Khoa Văn Trường Đại học Đà Lạt). Và chúng tôi vẫn quý trọng nhau như ngày nào. Lúc này tôi giữ chuyên mục Văn nghệ của báo Đồng Nai, tôi muốn Kháng về cùng tôi để đưa Trang Văn nghệ lên một bước. Trang Văn nghệ này nhằm muc tiêu tập hợp, nâng đỡ, bồi dưỡng những cây bút trẻ, những tài năng trẻ, theo gợi ý của nhà văn Lý Văn Sâm, nhưng rủi thay là người phụ trách tổ chức của báo trả lời gọn lỏn: - Đủ người rồi!. 
    Thế rồi anh cũng xin được việc ở Nhà Xuất bản Tổng hợp Đồng Nai. Anh có gửi đăng báo Đồng Nai bài thơ Trái cam mẹ hái và tôi là người biên tập. Sau này anh cho in Tập thơ Tiếng Chim Mắc Nợ, anh gửi biếu tôi sách với lời đề tặng: Quý mến tặng anh Xuân Bảo – người biên tập đầu tiên bài thơ Trái cam mẹ hái.
Bốn câu thơ không biết của ai trên đây cũng là “cái mầm thứ 2”  để các ông Nguyễn Nam Ngữ  và Nguyễn Khánh Hòa nghi ngờ và bày trò tróc nả nhà thơ Tú Thịt Hộp. 

(bản gốc 4 câu thơ)
(
Kỳ tới: Bài 4. Xuất xứ hai chữ NAM NGU- “CÁI MẦM THỨ 3”)
  • HOANGVIETTAI
    Xin chào Bác Tú Sừng Nhìn bức ảnh minh họa mà khiếp
    • Tú Sừng
      Kính chao HOANGVIETTAI. Mụ đười ươi này có đến mấy đời chồng, chưa kể "ăn nem". Vì thê nó to là phải> Chào Xuan Bảo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét