.
Giải văn học nghệ thuật Trịnh Hoài Đức của tỉnh Đồng Nai đã bị Nam Ngữ và nhóm lợi ích thao túng. Chúng nghi ngờ Xuân Bảo nằm trong nhóm Tú “Thịt Hộp”- phanh phui tiêu cực trong Hội VHNT- nên đã loại tác phẩm trường ca ÂM VANG MỘT DÒNG SÔNG của ông…
Tác giả Bảo Cự Uyên Thi xin chia sẻ với Xuân Bảo về sự kiện này bằng phóng sự thơ:
Đối thoại với Thủy thần sông Đồng Nai
(Phỏng theo ý bài thơ Ngư phủ của Khuất Nguyên)
Viết bởi:BẢO CỰ UYÊN THI
Đứng trên bờ sông
Ngắm dòng Phước Long
Con sông thân thiết
Chảy qua chín bậc [1]
Chảy trong ta oai hùng một bản trường ca
***
Thủy thần nhìn thấy liền hỏi:
-Nhà thơ Xuân Bảo đấy phải không?
-Có chi mà buồn chán, có chi mà tiếc nuối?
Thi nhân đáp lại thong dong :
Ta nghĩ về lòng người u tối
“Âm vang một dòng sông”
Thiên hạ cho đây là Đồng Nai sử lược
Một dòng sông rất đỗi tự hào
Của Miền Đông gian lao!
***
Thủy thần nói :
-Thi nhân đừng câu nệ
Lũ ngu dốt như rác rưởi
Dòng sông này sẽ cuốn phăng
Đừng như Khuất Nguyên viết:
“Cử thế giai trọc ngã độc thanh
Chúng nhân giai túy ngã độc tỉnh”(2)
Trường ca của thi nhân ta biết
Cả đất trời và người dân này biết
Tác phẩm Âm vang một dòng sông
Mãi mãi trường tồn như Phước Long giang thao thiết
Chở nặng phù sa cho đôi bờ xanh biếc
***
Tạm biệt thủy thần
Sang sảng tiếng Thơ ngân:
Nước sông Đồng Nai trong a
Ta ngàn lần yêu mến
Nước sông Đồng Nai đục a
Sẽ có ngày trong lại !
Bửu Cự Uyên Thi
......................................................
(1) Sông Đồng Nai phát nguyên từ cao nguyên Lâm Viên chảy qua 9 bậc. Bậc cuối là thác Trị An, nay thành thủy điện.
(2) Thế kỷ trước, nhà thơ Đào Duy Anh đã dịch 2 câu này trong bài thơ Ngư phủ của Khuất Nguyên" Khắp đời đều đục mình ta trong. Mọi người đều say mình ta tỉnh"………………………
(2) Thế kỷ trước, nhà thơ Đào Duy Anh đã dịch 2 câu này trong bài thơ Ngư phủ của Khuất Nguyên" Khắp đời đều đục mình ta trong. Mọi người đều say mình ta tỉnh"………………………
Nằm đêm điểm lại những ai trong lịch sử em đã học,đã thấy...NAPOLEON PONAPAC,HÍT LE,MÚT XÔ NI NI,XTALIN,CU TU DOP,MAO TRẠCH ĐÔNG,ERIC HO NÉCH CƠ,XE O XÉ CU, MAO, ĐẶNG, LÊ DUẨN,LÊ ĐỨC THỌ .....tiên sinh......các VĨ NHÂN này luôn được một số người nhớ đến-hoặc bằng sự thù hận-hoặc bằng sự ngưỡng mộ.Nhưng có người xuống địa ngục tầng 99,có người lên Thiên đàng...Tất cả không còn trên dương gian!
Sự vinh danh,tấm huân chương,nó chỉ có giá trị trong khoảnh khắc.Liệu ai đem khoe huân chương chữ Thập ngoặc ông HÍT LE tặng một thời với mọi người bây giờ không?
TỰ TẠI,QUÊN MỌI THỨ,VUI VỚI CON CHÁU VÀ BÈ BẠN,LUÔN VUI,Bỏ mọi thứ vào sọt rác!
Chúng em nhớ những vần thơ của anh.Vài người nhớ là đủ!
Chúc anh và toàn gia bình an!