Thơ
Những chiếc ghế đá
trong sân trường Huỳnh Văn Nghệ
Những đứa học trò năm xưa
Hôm nay về thăm trường cũ
Hàng cây phượng vĩ giao mùa
Thắp lên nhũng chùm hoa lửa
Chú chim chào mào líu lo
Tung tăng chuyền cành nhảy nhót
Hót mãi bài ca học trò
Thênh thang sân trường ngập nắng
Những chiếc ghế đá vô tri
Mang bao nghĩa tình sâu nặng
Món quà của những người đi
Xa trường, nhớ trường gửi tặng
Nhớ mãi tiếng trống một thời.
Xuân Bảo
Thơ
Hạt bụi phấn
Thân yêu kính tặng các thày cô giáo đã vì Sự nghiệp trồng nguòi
Nhà thơ Xuân Bảo
Đẹp đẽ dòng chữ trằng
Theo tay thầy hiện về
Những điều trong giáo án
Thức dậy niềm say mê
Một chân trời rộng mở
Bể học tựa đại dương
Truyền vào viên phấn nhỏ
Dắt chúng em lên đường
Mỗi lần sau bài giảng
Tóc thầy dường bạc hơn
Tình thầy trò thêm nặng
Bụi phấn còn vương vương
Tấm bảng xanh còn đó
Bóng dáng thầy xa rồi
Sân trường chiều nắng đổ
Nhớ thầy lắm thầy ơi !
Trường Phổ thông Huỳnh Văn Nghệ, một sáng hè sang,2012
--------------
"HAI MƯƠI NGÀY NỮA AI CÒN BIẾT
TRÒ NHỚ THẦY NHƯ CHÚNG MÌNH KHÔNG" (bắt chước cụ TỐ NHƯ tẹo bác TS ạ)
---
"Bao năm xa mái trường xưa
già rồi,thăm lại ngỡ vừa hôm qua...
mới ngày qua
mới hôm qua
Tình xưa liệu có
bây giờ nữa không?
Tiếc thay...Hiện nay vẫn còn có rất nhiều đồng bào dân tộc Kinh nhưng vẫn không biết được nguồn gốc lịch sử?