Trang

Thứ Sáu, 21 tháng 11, 2014

134. Nguyên vẹn một lời thề (Thơ)

134.                NGUYÊN VẸN MỘT LỜI THỀ (Thơ)
(Thác lời người đã khuất)

Chúng tôi ra đi mang theo trái tim cháy bỏng
Tuổi thanh xuân ngày ấy giờ vẫn vẹn nguyên trai trẻ một  thời
Hơn bốn mươi năm qua chúng tôi nằm sâu trong lòng đất Mẹ
Dù không vào nghĩa trang như baođồng đội đồng chí
Chúng tôi vẫn nô đùa vẫn vui với Diêm vương
Ngài biết chúng tôi là một trung đội lẫm liệt kiên cường
Cho nên được đi tham quan chín tầng địa ngục
Có một tầng địa ngục nhốt các quan chức
Ở trên trần thường gọi chúng là lũ quan tham
Ăn đất, ăn rừng,ăn cả những án oan…
Gia đình gửi cho chúng nào ô tô, nào đô la, biệt thự
Tất cả là đồ mua ở phố Hàng Mã, chỉ là đồ âm phủ
Diêm vương ra lệnh những thứ ấy phải niêm phong
                                      ***\
Mấy hôm rày có bác nông dân đào ao,phát  rẫy, khai mương
Thấy chúng tôi nằm đó,chôn  trong cùng một hố
Mỗi đứa chúng tôi đều có hồ sơ lý lịch
Nằm gọn trong cái lọ pê-nê-xi-lin *
Những di vật kỷ niệm một thời chiến chinh
Dép râu, võng dù và những chiếc nhẫn
Cái bi đông đựng nước và dăm ba vỏ đạn
Ba mươi bộ hài cốt gói trong bọc ny-lông
Còn sáu người nữa mọi người đang cố kiếm tìm
Hồn chúng tôi quẩn quanh nơi quân thù giết chóc
Đây là nơi mô, xã Bảo Vinh hay là Bình Lộc?
Chúng tôi là những chàng trai mãi mãi tuổi hai mươi
Đứa ở Hà Giang, đứa Quảng Trị và những đứa Tháp Mười…
Có nhiều đứa chưa biết nụ hôn đầu mà chỉ biết cầm súng
Đứng trước người con gái vẫn còn e ấp thẹn thùng lúng túng?!
Nhưng trước họng súng quân thù, trước lúc chết
Còn kịp nói lời chia ly vĩnh biệt
Khóc làm chi đồng đội!Hãy cầm khẩu súng của tôi
Nhằm thẳng quân thù mà bắn, đồng chí ơi!
                                      ***
Xin cảm ơn! Những người quyền cao chức trọng
Quỳ trước linh vị chúng tôi và lầm rầm lời khấn
Mong cho chúng tôi siêu thoát về cõi Niết bàn
Hay về Nước Trời hưởng ân huệ Chúa ban
Mỗi đứa chúng tôi được khoác lên tiểu một lá cờ đỏ
Ô hay! Lá cờ không bay sao lại nằm im trong gió?!
Lá cờ ngày ấy chúng tôi trân trọng lúc xung phong
Giữa trận tiền bốn bề rền tiếng đạn bom
Lá  cờ thiêng liêng bay theo tiếng kèn xung trận
Chúng tôi xông lên không có gì lấn cấn
Và ngả xuống sau những loạt đạn của lũ quỷ mặt người
Trung đội chúng tôi có ba mươi sáu người
Ba mươi sáu trái tim tràn đầy nhiệt huyết của người lính trẻ
Vẫn vẹn nguyên lời thề của người chiến sĩ
“Độc lập hay là chết!” cho nước Việt thân yêu.
                                      ***
Xin cảm ơn quý vị!,xin cảm ơn tất cả!Duy chỉ có một điều
Chúng tôi muốn về lại quê hương nơi dặt dìu câu hát
Có cánh cò bay lả bay la, qua những cánh đồng bát ngát
Có chị Hai xinh đứng cạnh bụi trúc xinh
Có bông hoa gạo đỏ lựng sân đình
Có nhịp phách  lý lơi tiếng trống chèo rộn rã
Có cô Tấm áo nâu non ướm thử giầy hoàng tử
Có câu hò mái đẩy và khúc Dạ cổ hoài lang
Chúng tôi muốn về với mồ mả tổ tiên, với xóm làng
                                      ***
Mong sao quý chư vị, những người đương chức
Nể tình chúng tôi với lời nguyện  ước
Được về cố hương trong muôn vạn nhớ thương
Được như thế, ắt chúng tôi lòng  thấy vui hơn!
Biên Hòa, những ngày mưa cuối mùa
                                                          Tháng 10 năm 2014 – Xuân Bảo
                                                                    






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét