Trang

Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2019

285. Thơ thất ngôn bát cú của Xuân Bảo.



                                 THƠ ĐƯỜNG LUẬT
           THẤT NGÔN  BÁT CÚ CỦA NHÀ THƠ XUÂN BẢO











ảnh



Hoàn Kiếm hồ

                     1. HÀ NỘI NỖI NHỚ

                  Nhớ lắm Hồ Gươm nhớ thiết tha
                  Nhớ đền Trấn Quốc sóng Hồng Hà
                  Nhớ làng Võng Thị, lung linh Nguyệt
                  Nhớ trại Ngọc Hà, rực rỡ hoa
                  Nhớ sáng Ba Đình cờ lộng gió
                  Nhớ chiều Bách Thảo nhạc hoan ca
                  Nhớ người yêu cũ, ngày xưa ấy
                  Nhớ mối tình đầu dạ xót xa.




                        2. VẲNG NGHE TRỐNG TRẬN NGỌC HỒI

                    Đến Tây Hồ nhớ những ngày qua
                    Thả bước thong dong dưới bóng tà
                    Quảng Bá quất vàng thơm trái ngọt
                    Nghi Tàm đào thắm ngát hương hoa
                    Chuông chùa Trấn Võ luôn vang vọng
                   Trống trận Ngọc Hồi mãi vẳng xa
                   Rồng hiện trời Nam từ độ ấy
                   Thăng Long thành rộn khải hoàn ca.



                      3. VĂN HIẾN THĂNG LONG

               Nghìn năm văn hiến chính là đây
                Hoàn trả linh quy kiếm báu này
                Lê Lợi bình Ngô bay vía giặc
                Quang Trung báo tiệp cánh đào bay
                    Đài Nghiên Lục thủy soi tầng nước
                Tháp Bút Thanh thiên lộng gió mây
                Còn mãi Ba Đình lời Bác vọng
                 Thăng Long cất cánh vẻ vang thay!



                       4. THẾ ĐẤT RỒNG BAY

                 Đại La thế đất dáng rồng bay
                 Hạo khí non sông tụ xứ này
                 Hổ phục uy nghi sau Núi Tản
                 Rồng chầu lẫm liệt trước Hồ Tây
                 Xuất quân Kỷ Dậu, Tàu tan tác*
                 Chiến thắng Năm Tư, Pháp chạy dài **
                 Giấc mộng Thăng Long rồng gặp nước
                 Diệu kỳ Hà Nội chính là đây.
__________
*Chiến thắng Đống Đa Ngọc Hồi
   **Chiến thắng Điện Biên Phủ


                     5. HÀ NỘI NGÀY VỀ

                  Rầm rập quân reo năm cửa ô
                  Từ đây Hà Nội sạch quân thù
                  Trường chinh nếm trải mờ hoa áo *
                  Chiến tích bồi tô thắm sắc cờ
                  Nhớ mãi Tuyên ngôn vang giọng Bác
                  Cảm hoài Hoàn Kiếm sáng danh hồ
                  Niềm vui nước ngấn đoanh tròng mắt
                  Rạng rỡ ngàn năm đất Thủ đô.
______
*Lấy ý từ câu “Bụi trường chinh phai bạc áo hào hoa” trong bài thơ Ngày về của Chính Hữu. Lương Ngọc Trác phổ nhạc.


                 6. THU VỀ ĐƯỜNG CŨ

           Thu về lành lạnh gió heo may
           Mưa bụi giăng giăng kín lối này
           Nhè nhẹ sương che cành lá úa
          Âm thầm mây phủ mảnh trăng gầy
          Em đi nẻo khác quên đường cũ
          Anh nhớ thu xưa tới chốn này
          Bà Huyện Thanh Quan còn khắc khoải
           “Lối xưa xe ngựa” ngóng ai đây?

                   7. CHIỀU XUÂN HÀ NỘI

               Chiều xuân Hà Nội gió riêu riêu
               Tháp Bút mờ xa rựng ráng chiều
               Nắng sót bừng soi đường phố cũ
               Trăng ngời rắc hạt bức tường rêu
               Long Biên sừng sững con rồng thép
               Sông Nhị lung linh dải lụa điều
               Xuân đến xanh tươi mầm nẩy nụ
               Bờ xa ríu rít tiếng chim kêu.



                          8. SÂM CẦM HỒ TÂY

              Hồ Tây thăm thẳm nước xanh mơ
              Thấp thoáng hồn ai bóng tỏ mờ
              Thị Lộ hàm oan tình chẳng rõ
              Ức Trai hứng chịu nạn không ngờ
              Chuông chùa Trấn Quốc vang từ đấy
              Mõ điện Ngọc Hoa vọng đến giờ
              Đêm xuống sâm cầm kêu thống thiết
              Chạnh lòng liễu rủ đứng chơ vơ.


                   9. KHÓC NGƯỜI Ở “GÓC THÀNH NAM”

                  Khương Thượng giờ đây tỏa ngát hương
              Nỗi oan chừng đã thoát tai ương
              Sáu trăm năm cũ càng căm hận
              Ba họ hồn oan quá thảm thương
              Vườn Vải sinh chi điều tệ hại
              Sân Rồng nảy sự cảnh thê lương
              Khóc người tài mệnh thường tương đố
              Bạc phận hồng nhan nỗi đoạn trường!






ảnh





       Bông lộc vừng Hồ Gươm

          
                    10. LỘC VỪNG HỒ GƯƠM

                      Kính Cụ Nguyễn Tuân

                 Soi mặt Hồ Gươm bóng lộc vừng
                Chuỗi hoa đèn thả sáng rưng rưng
                Cây xanh bấy tuổi thêm bền chắc
                Lá thắm bao năm vẫn ngập ngừng
                Đón gió Tháp Rùa thì hạ chí
                Vờn trăng Thê Húc tiết xuân hưng
                Còn đây ghế đá người đâu vắng?
                Làn nước vô tình nỡ dửng dưng.


                                 11. ĐỈNH BẠCH MÃ.

                     Bạch Mã chon von Vọng Hải đài
                     Ngũ Hồ sóng sánh ánh dương mai
                     Đầu ghềnh vượn nhảy thân mờ tỏ
                     Cuối thác ve ngân tiếng vắn dài
                     Lãng đãng mây vờn mây ấp núi
                     Rì rào gió thoảng gió mời ai
                     Đỗ quyên thơm nức mùa hoa nở
                     Ta với tay lên tưởng chạm trời.


                          12. MỘT CHIỀU MƯA HUẾ

                                                    Gửi Thanh Cầm

                Cố đô vương vấn tự bao giờ
                Kỷ niệm tràn đầy tuổi ấu thơ
                Cần Chánh phôi pha cung điện cũ
                Thái Hòa meo mốc bệ rồng xưa
                Sông Hương trầm mặc bao thương nhớ
                Núi Ngự uy nghiêm bấy đợi chờ
                Dù có cách xa bao dặm ngái
                Lòng ta đau đáu Huế chiều mưa.

Huế, Tháng 7 năm 2009.



Ảnh


Đền thờ Huyền Trân công chúa trên núi Ngũ Phong-Huế

                          13. GIỌT LỆ HUYỀN TRÂN

                                      “Nước non ngàn dặm ra đi. Mối tình chi”

                   Cung vàng Chiêm quốc tím chiều hoang
                   Vẳng khúc Nam ai quá bẽ bàng
                   Tình nghĩa trăm năm người cách trở
                   Nước non ngàn dặm lệ tuôn tràn
                   Phụ hoàng… còn xót con lưu lạc
                   Trần Khắc… thấu chăng thiếp lỡ làng?
                   Chín vạn bông trời sao sáng nở
                   Thôi đành bội ước với tình lang.

                                Huế, kỷ niệm 700 năm
                   ngày Huyền Trân về Chiêm quốc 1307-2007.


                         14.   HẢI VÂN ĐỆ NHẤT HÙNG QUAN

                     Vượt ngàn dặm ngái tới nơi đây
                     Đệ nhất hùng quan thắng địa này
                     Bạch Mã suối rền hoài cố quận
                     Đỗ Quyên thác réo suốt đêm ngày
                     Sầu giăng Ô, Lý bào tâm khảm
                     Hận nuốt Đồ Bàn xót cỏ cây
                     Còn đó Hang Dơi cuồn cuộn sóng
                     Đèo Mây sừng sững khá thương thay!

 
                    15. QUÝT HƯƠNG CẦN

                          Họa bài Bưởi Biên Hòa của nhà thơ Tú Thịt Hộp Võ Nguyện.

             Rằng da thì mỏng múi thì dày
             Một thuở Hương Cần quýt tiến đây*
             Thấm nước sông Bồ nghe ngọt ngọt
             Đẫm sương độộng Mệ thấy cay cay**
             Của thơm Xứ Huế xin nương mũi
             Vật lạ Thần kinh nhớ nhẹ tay
             Em dặn: anh ơi đừng nắn bóp
              Lỡ ra nó nẫu mạ la rầy***
               ____
             * Một loại quýt nổi tiếng của Huế dùng để tiến vua
                  ** Độộng : rú động
                 *** Mạ :Mẹ




16.    XỨ HÒN CHỒNG

                     (Họa bài Đá Chồng của Võ Nguyện)

          Ta về thăm thú xứ Hòn Chồng
          Bên biển Nha Trang lắm kẻ trông
          Cổ tháp Lin-ga* bày cạnh núi
          Khánh Sơn Yo-ní* trải bên đồng
          Đồi trên mạnh bạo măng trồi mụt
          Vườn dưới sum sê cải trổ ngồng
          Nữ sĩ Xuân Hương mà sống lại
          Khối tình cọ mãi có mòn không?

                                
         17.    NƠI ẤY

                Họa bài 1. Của nữ sĩ Xuân Hồng
 ( nguyên vận)

          Quy hoạch treo

          Cổng làng nhà cậu có còn không ?
          Quy hoạch treo hoài mỏi cổ trông
          Giải tỏa đất vàng trao bọ xít
                     Đền bù tiền bạc lộn loài rồng
                    Nói ra thì sợ dùi cui  nện
                    Ngậm miệng thôi đành ván khỏi long
                    Thượng cấp thấu chăng dân cực khổ?
                    Xin đừng để mãi kẻo đau lòng ?


         18.  LẠI KÉN CHỒNG

   Họa bài  2. Của nữ sĩ Xuân Hồng

              Có như không

            Nữ sĩ Xuân Hương khéo chọn chồng
            Ba lần phận hẩm có như không
            Vĩnh Tường vài tháng dây tình đứt
            Tổng Cóc một năm vướng nỗi lòng
            Trắng xóa như vôi nào có bạc
            Vàng khè tựa nghệ vẫn tương đồng 
            Chơi xuân cho biết xuân dài ngắn?
            Mà lạch Đào Nguyên suối chửa thông !

       19.   MƯA TRẤN BIÊN

                Lất phất mưa xuân viếng Trấn Biên
                Hoa thơm cỏ biếc nén hương nguyền
                Nhà Bia thắm bút lời non nước
                Văn Các hồng trang ý thánh hiền
                Nhớ trống Thăng Long rung bốn hướng
                Nghe chuông Thiên Mụ giục ba miền
                Đường đi mở cõi bao mưa gió
                Vẫn ấm nơi này một cõi thiêng

  
         20. VĂN MIẾU TRẤN BIÊN

                Văn miếu Trấn Biên rạng sử xanh
                Tôn sư trọng đạo mãi tôn vinh
               “Rồng chầu xứ Huế” vùng nhân kiệt
               “Ngựa tế Đồng Nai”cõi địa linh
               Đức Khổng cương thường ngời thế thái
               Cụ Hồ tư tưởng sáng nhân tình
               Hiền tài hun đúc từ nguyên khí*
                Bia tạc tên vàng thật xứng danh.
             __________
               * “Hiền tài quốc gia chi nguyên khí
                    Nguyên khí thịnh tắc quốc thề cường dĩ”
                     của Thân Nhân Trung đề bia Tiến sĩ ở Quốc tử giám Thăng Long.


21. THĂM ĐÌNH TÂN LÂN

                              Tưởng vọng Tướng công Trần Thượng Xuyên

            Lưu dấu sân đình một gốc đa
            Bóng trùm mát rượi khách đường xa
            Xanh rêu mái ngói màu sương tuyết
            Vàng thắm hoành phi sắc bút hoa
            Nhớ kẻ khẩn hoang miền Đại Phố*
            Thương ai xây đắp trấn Biên Hòa
            Bao nhiêu công đức người đi trước
            Hương khói ngày đêm chẳng nhạt nhòa


    22. TRỊ AN ĐÂY


          Dòng sông ngăn bước, nước dâng tràn
          Thủy điện sôi trào thác Trị An
          Động Ó tưng bừng vùng sinh thái
          Đồng Trường rộn rã chốn tham quan
         “Mã Đà sơn cước anh hùng tụ”
          Phú Lý thâm lâm giặc Mỹ tan
          Oanh liệt một thời lừng lẫy thế
          Chiến khu đẹp mãi nước non ngàn



            23. ĐÀN ĐÁ BÌNH ĐA MÃI ÂM VANG

                 Chào mừng Câu lạc bộ Thơ Ca Bình Đa ra đời

            Bình Đa chung sức dựng Đài Thơ
            Đàn đá vọng về rộn tiếng tơ
            Lừng lẫy chiến khu thời xưa ấy*
            Thênh thang phố mới buổi bây giờ
            Văn chương tụ hội say hồn mộng
            Thi phú đua tài thỏa chí mơ
            Đàn đá Bình Đa còn vọng mãi
            Đồng Nai hào khí sáng đôi bờ.
            ____________
               *Bình Đa là nơi có di chỉ đàn đá thời tiền sử và
                   là chiến khu kháng Pháp thời 9 năm lừng lẫy.


24.XUÂN Ý

        Hạnh phúc thay! Con cháu Lạc Hồng
        Xuân về kiều diễm tựa bên song
        Thơ đan ý đẹp vần tao nhã
        Bút điểm lời hoa sắc đượm nồng
        Rượu rót giao thừa cầu quốc thái
        Trầm xông xuân tiết ước dân hưng
        Thoảng nghe trong gió hương đời gọi
        Một khúc tình ca ấm ấm lòng!


25. HẸN
         Gửi Hoài Thu

              Phan Rang nơi ấy mấy lần qua
              Chưa ghé thăm nhau kể chuyện già
              Xuân Bảo nhớ nhiều người lịch lãm
              Hoài Thu ngóng mãi khách hào hoa
              Vấn vương Ngoạn Mục cùng Ninh Chữ
               Lưu luyến Nùng Sơn với Nhĩ Hà
              Tuổi hạc chúc nhau vào thượng thọ
               Đêm xuân tình dạo khúc tình ca.




26. CÔNG CAO ĐỨC CẢ

                                   (Thập thủ liên hoàn)
                            I

Ân cha như biển cả tày non
Sực nhớ chín chìu ruột héo
Gia đạo nghiêm minh lo dạy vợ
Sinh nhai lam lũ liệu nuôi con
Ẳm bồng tay mẹ khi thơ ấu
Dạy dỗ công cha lúc lớn khôn
Vời vợi ơn sâu tròn chín chữ
Tác thành nữ giá với nam hôn.
           
                   II

Nam hôn nữ giá gái cùng trai
Định liệu cho con vẹn cả hai
Xây dựng cửa nhà yên hiện tại
Kinh doanh sự nghiệp vững tương lai
Mong con mạnh khỏe không tai bệnh
Muốn cháu làm ăn có lợi tài
Hiếu trọng tình thâm đâu dễ trả
Tấm lòng chi xiết nỗi bi ai!
                     

III

Bi ai gan ruột tựa như dầu
Châu lệ đôi hàng giọt ướt bâu
Cúc dục chưa đền ơn chin chữ
Sinh thành khốn trả hiếu nghìn câu
Trước bàn hương ngát dâng đôi nén
Trên án rượu ngon tiến một bầu
Trời biển công cha cao rộng lớn
Nghìn vàng chưa dễ trả ơn sâu.

                 
                   IV

Ơn trả chưa xong ruột rối bời
Cha về vui thú cảnh bồng lai
Màn loan nệm gấm còn đây mãi
Phách quế hồn hoa vẫn nhớ hoài
Gậy trúc đứng bên bàn sảnh tọa
Mũ rơm lạy trước án quan tài
Thương cha con biết lòng đau đớn
Khốn nỗi tang thương cuộc đổi dời.

         
                V

Đổi dời bể thẳm hóa cồn dâu
Riêng để cho con một mối sầu
Thảm bấy vùi hoa ngoài địa phủ
Giận thay chấm sổ đấng thiên tào
Chơi mây rong ruổi xe hoàng hạc
Qua cửa lẹ làng bóng bạch câu
Thấm thoắt đời người như ánh chớp
Nhớ thương con cháu ruột gan bào.
                 
                   VI

Gan bào ruột thắt nhớ cha xưa
Gian khổ lòng đau quặn gió mưa
Giữ mực sớm cần cùng tối kiệm
Mặc ai khuya rượu với mai trà
Xóm làng tông tộc lòng hâm mộ
Con cháu xa gần tiếng ngợi ca
Những tưởng cha già còn mạnh khỏe
Đâu ngờ vội tắt bóng ngày qua.

                VII

Ngày qua giấc mộng tịt mù trông
Chỉ thấy gò hoang giữa cánh đồng
Nhạn đậu hồng bay bao tuế nguyệt
Thỏ tà ác lặn mấy thu đông
Thành sầu dế đắp đầy phần mộ
Lưới thẳm nhện giăng khắp cánh thung
Tối viếng sáng thăm nào có thấy
Con ngồi nhớ bố cháu trông ông.
                     

                VIII

Con ngồi nhớ bố cháu trông ông
Sực nhớ nhà thung lệ ứa hồng
Lầu hạc tiêu diêu bao nắng hạ
Canh gà xao xác mấy mưa đông
Loan xa phượng cách mơ hình bóng
Yến rẽ oanh chia tưởng dáng dong
Núi Hỗ trông cha nào có thấy
Kêu trời khôn thấu giữa thinh không.
                              
                 IX

Thinh không vắn thở với dài than
Cha đã xa chơi mấy dặm ngàn
Cõi Phật cửa hoa nơi cực lạc
Non Bồng nước Nhược chốn thanh nhàn
Buồn tình muôn hộc đong nào hết
Thảm lệ đôi hàng chảy khó ngăn
Cảnh có vui đâu phiền não chuốc
Hoa tàn cỏ úa nỗi sầu chan.

                X

Sầu chan cảnh vật ngắm buồn tênh
Đau xót bồi hồi cuộc tử sanh
Lễ bạc kính dâng ly rượu ngọt
Lòng thành xin rót chén trà thanh
Nhớ ghi cúc dục bao công đức
Báo đáp quyên ai bấy hiếu tình
Phủ phục kính thành quỳ trước án
Nguyện cầu siêu thoát chốn u minh!

                     ***                 

     

                    27. NHỚ LÀNG QUÊ

                Quê nghèo thương lắm Đại Hào ơi!
                 Kỷ niệm đầy vơi tuổi thiếu thời
                 Kẻo kẹt trưa hẻ bà lắc võng
                 À ơi! đêm vắng mẹ đưa nôi
                 Cồn Thang màu mỡ ngô lúa tốt
                 Chợ Thuận tràn trề rau quả tươi
                 Da diết nhớ quê lòng bịn rịn
                 Bâng khuâng hoài tưởng suốt đời tôi


            28. DÒNG SÔNG QUÊ MẸ

                Nao nao nhớ lại quảng đời qua
                Bến nước sân đình với gốc đa
                Thạch Hãn ngàn đời xuôi biển biếc
                Nguồn Hàn muôn thuở đọng phù sa
                Vấn vương kỷ niệm thời thơ dại
                Đau đáu niềm riêng lúc tuổi già
                Dù có mọi miền qua mọi chốn
                Nhớ về quê mẹ nặng lòng ta
     


                29. XA QUÊ NỖI NHỚ

                   Thời gian vun vút bóng câu qua
                   Thân phận con người thật xót xa
                   Quảng Trị xa rồi thời trẻ dại
                    Sài Gòn gần lại lúc về già
                   Thánh răn tích đức vun điều thiện
                   Phật dạy tu nhân tránh ác tà
                   Diệu pháp hồng ân vơi nỗi nhớ
                   Mái chùa riu rít tiếng chim ca
     
                                  
                                   30. MỪNG TUỔI MẸ

                                  Mừng Đại thọ Mẹ Nguyễn Thị Kim Dung

               Mừng Mẹ xuân này tuổi chín mươi
               Nêu gương đức độ sáng tình người
               Một thời chinh chiến bao gian khó
               Muôn thuở huân công ánh rạng ngời
              Giữ nếp gia phong luôn trọng đạo
              Ươm mầm hiếu nghĩa mãi xanh tươi
              Tuyết sương dầu dãi cùng năm tháng
              Xin tạ ân sâu với đất trời

                 31. CHA ƠI !

                Trần thế lâu rồi vắng bóng Cha
                Mẹ, con đau đớn lệ chan hòa
                Chuông buồn réo rắt khi đông tới
                Mõ lạnh trầm khua lúc hạ qua.
                Ân nghĩa sinh thành công vạn đại
                Nhơn thiền dưỡng dục đức bao la
                Cha hời, Cha hỡi nơi xa vắng
                Có thấu lòng con nỗi xót xa!



             32. MỞ HỘI NGÀY THƠ

                  Triều dâng sóng dậy tỏa đôi bờ
                  Đất nước hồng tươi lộng sắc cờ
                  Tứ gấm hân hoan tràn bến mộng
                  Lời hoa thắm thiết khẳm thuyền mơ
                  Nguyên tiêu khởi sáng lung linh ngọc
                  Thơ Bác tiếp vần óng mượt tơ
                  Nam Bắc tưng bừng vào hội lớn
                  Xuân về dào dạt đón Ngày Thơ


                            33. SÔNG KHUYA

                  Trên sông nơi ấy Bác làm thơ
                  Gió thoảng thuyền trôi bóng tỏ mờ
                  Vằng vặc rằm giêng soi sóng nước
                  Bồng bềnh tiên cảnh dệt đường tơ
                  Giữa trời man mác lồng xuân tứ
                  Dưới ánh nguyên tiêu lộng ý thơ
                  Người vịnh Đường thi bàn quốc sự
                  Trăng vàng bát ngát đẹp như mơ

    

                            34. CHÀO NGÀY HỘI THƠ

                    Văng vẳng đất trời dội khúc ngâm
                    Nguyên tiêu tỏa rạng ánh trăng rằm
                    Đài Nghiên mãi đọng câu văn hiến
                    Tháp Bút còn nguyên dấu nét thần
                    Văn Miếu cờ thơ soi ngấn nước
                    Ba Đình lời Bác vọng muôn năm
                    Hồn thiêng dân tộc đúc hào khí
                    Dào dạt nguồn thơ đượm ý xuân



                   35. ĐÁNH GIẶC VÀ LÀM THƠ

                   Việt Nam đánh giặc, giỏi làm thơ
                   Hun đúc khí thiêng tự bao giờ
                   Đại cáo Bình Ngô hồn Nguyễn Trãi
                   Tuyên ngôn Độc lập chí Già Hồ
                   Thanh gươm trừ bạo ngời trang sử
                   Ngọn bút tài hoa đẹp tiếng tơ
                   Non nước yên bình tình rạng rỡ
                   Ngàn năm văn hiến bụi không mờ.


                      36.  MINH QUÂN – THÁNH CHÚA

                  Tìm về Yên Tử chốn quan san
                  Lập phái Trúc Lâm giữa đại ngàn
                  Trước diệt Nguyên Mông yên xã tắc
                  Sau xây Đại Việt vững âu vàng
                  Cửu trùng phổ độ rời ngôi báu
                   Vạn tuế chuyên tâm hướng Niết bàn
                   Điều ngự giác hoàng ngời chánh pháp
                   “Cư trần lạc đạo” sáng trời nam*
                   ___________
                      *“Cư trần lạc đạo phú” của vua Trần Nhân Tông, 
                           chủ thuyết của phái Thiền môn Trúc Lâm.




                37. VỊNH CHÙA BA VÀNG –
                       BẢO QUANG TỰ

             Hai sườn xanh ngắt cánh rừng thông
             Lưng dựa thế núi phía trước sông
            “Ánh sáng quý” ngời ngôi cổ tự *
             Bình minh lên rạng mặt trời hồng
             Nơi đây hạ đoạn bình phong thủy
             Kìa chốn thượng môn mạch giếng nguồn
             Hổ phục oai linh, thiêng đuốc tuệ
             Rồng chầu hùng vĩ hướng Chùa Đồng
_           _________
                 *Ánh sáng quý dịch từ chữ Bảo Quang



                         38. TỰ MỪNG TUỔI

                                                          (Thủ vĩ ngâm)

                Ta tự mừng ta, ngoại bát tuần
                Đường đời dù lắm bước gian truân
                Công danh chẳng thiết mòn tâm trí
                Phú quý đâu cần nhọc tấm thân
                Xuất bản sách in vài chục quyển
                Đường thi xướng họa năm ba vần
                Dương gian thây kệ trò ma quỷ
                Ta tự mừng ta, ngoại bát tuần.

                    39. BƯỞI TÂN TRIỀU

             Làng bưởi Tân Triều nức tiếng xa
             Đất vườn níu giữ hạt phù sa
             Ngày đêm chăm chút bao công mẹ
             Năm tháng cần cù bấy sức cha
             Khấp khởi mừng khi cành hé lộc
             Bồi hồi vui lúc nụ đơm hoa
             Xuân về tỏa ngát trời hương bưởi
             Tết đến trái ngon ấm mọi nhà.


                      40. THĂM LẠI TÂY TRANG

              Muôn trùng hiểm trở nẻo Tây Trang
              Vực thẳm non cao chốn đại ngàn
              Ngày ấy dốc đèo leo vất vả
              Giờ đây đường sá chạy thênh thang
              Vẳng nghe Hồng Cúm cồng chiêng rộn
              Chợt nhớ Mường Thanh sli- slượn vang
              Tây Bắc chập chùng mây núi đón
              Điện Biên phố mới nắng hanh vàng

                      41. TRƯỚC MỘ CỤ MÍNH VIÊN*
                              HUỲNH THÚC KHÁNG

                Ngày đêm lắng tiếng sông Trà hát
                Một khúc Di ngôn gửi lại Người
                Độc lập hồn thiêng sông núi gọi
                Tiếng Dân ý nguyện quốc dân đòi
                Nghìn thu yên giấc lòng thơ thới
                Giờ phút biệt ly luống ngậm ngùi
                Mong Bác sống lâu đưa đất nước
                Phồn vinh hạnh phúc đến muôn đời.

Núi Thiên Ấn – tháng 4/2007
             ___________
               *Ngày 31/5/1946, với tư cách là thượng khách của nước Pháp, Hồ Chủ tịch lên
 đường đi Paris. Cụ Huỳnh được trao trọng trách làm Quyền Chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Bác dặn: “Dĩ bất biến, ứng vạn biến”. Trong 4 tháng Hồ Chủ tịch đi vắng, Cụ đã 
đảm đương tốt nhiệm vụ giữa lúc chính quyền cách mạng còn trong trứng nước, lâm vào tình 
thế “ngàn cân treo sợi tóc”.
                Đêm 17/4/1947, Cụ Huỳnh lâm bệnh nặng, nhưng đã cố gắng viết được 4 Di ngôn. 
Đến sáng 19/4, Cụ mới viết xong. Đây là  Di ngôn 1, Cụ kính gửi Hồ Chủ tịch: Tôi bệnh nặng chắc không khỏi. 40 năm ôm ấp độc lập và dân chủ, nay nước đã độc lập, chế độ dân chủ đã
thực hiện, thế là tôi chết hả! Chỉ tiếc không được gặp Cụ lần cuối cùng. Chúc Cụ sống lâu để 
dìu đắt quốc dân đến đường vinh quang hạnh phúc!
                                                        Chào vĩnh quyết
Huỳnh Thúc Kháng


                    42 .TƯỞNG NIỆM ANH HÙNG RỪNG SÁC

              Trời xanh gió lộng nắng tươi hồng
              Gợi nhớ một thời lắm chiến công
              Tếch-nich lửa tràn, thù bạt vía
              Long Bình bom xé giặc kinh hồn
              Đồng Dù đồn cháy trơ sườn núi
              Cát Lái tàu chìm chật đáy sông
              Thắp nén hương linh lòng tưởng nhớ
              Bao gương chiến sĩ bấy anh hùng


                      43. RỪNG SÁC – ĐỀN TƯỞNG NIỆM

                     Tưởng nhớ 800 anh hùng liệt sĩ đã hy sinh nơi này

              Chiến khu Rừng Sác rộng mênh mông
              Lưu dấu Đoàn Mười lính đặc công
              Sóng cả hề chi bầy sấu dữ
              Sông sâu nào ngán lũ tàu ngông
              Bom rền Tuy Hạ rung Năm Góc
              Xăng cháy Nhà Bè rực Biển Đông
              Rừng Sác mãi xanh xanh màu đước
              Tượng đài thắng Mỹ giữa Thành Đồng


                44. CHÉN RƯỢU KIM HÔN

                                          Mừng 50 năm Ngày cưới

                Quảng Trị quê chồng, vợ Thủ đô
                 Năm mươi năm trước gặp bên hồ
                 Ngập ngừng ướm hỏi -  nhà đâu nhỉ?
                 E lệ rằng thưa – Phố Cụ Đồ*

                 Hoàn Kiếm ghi sâu lời ước hẹn
                 Hàng Đào in đậm mối duyên tơ
                 Kim hôn nâng chén mừng ngày cưới
                 Chung thủy tình ta đến tận giờ.

           ____________
                  *Phố Hàng Bồ, Hà Nội, nơi Tết Nguyên đán hàng năm các Cụ Đồ 
           mang giấy điều, mực Tàu ra ngồi viết thuê câu đối. Nhà thơ Vũ Đình Liên 
           có bài thơ Cụ Đồ nổi tiếng.



                    45.   “CẶP ĐÔI HOÀN HẢO” TỪ NAY LẺ

                  Tớ coi như cậu đỗ ông nghè
                  Nói láo trên trời dưới đất nghe
                  Lực kiệt còn đâu Nam trụ nữa
                  Sức lùn nào dám Khánh  lòe xòe
                 "Cặp đôi hoàn hảo" từ nay lẻ
                  Bóng chiếc đơn côi thật khó che
                  Chước quỷ bày trò đâm Thịt Hộp
                 Mưu ma độc diễn hết trò đe

                  46. TÔI ĐI NHẶT BỤI VÀNG


                (Dựa ý tác phẩm Bông hồng vàng của Pautovski)

             Gom chút hương rơi, nhặt bụi vàng
             Khắp quê cùng tỉnh góp nên trang
            “Tòng Lâm thi tập”* chùng sương núi
            “Chinh Vũ tình thơ”*lộng gió ngàn
             Cẩm Mỹ khơi đề cung sáo vọng
             Long Thành ứng họa tiếng đàn vang
             Trấn Biên mở hội mời thi hữu
             Bút ngọc thơ reo khúc khải hoàn.
                ___________
               *Những tập thơ đã xuất bản


               47. RẠNG TỎA VIỆT NAM

                  Mừng Đại thọ Cụ VŨ KHIÊU, Giáo sư –
                 Anh hùng lao động nhân 97 tuổi
              
        Đôi vầng nhật nguyệt, chí anh minh             
       Rạng tỏa Thăng Long chốn kết tinh
       Muôn thuở quốc công ngời chiến tích
       Ngàn đời văn hiến sáng tâm linh
       Bồi hồi đất Bắc đằm thương nhớ
       Vời vợi trời Nam đượm nghĩa tình
       Lộng lẫy lừng danh trang sử Việt
       Hiền tài, hào khí mãi trường sinh.

                      Lời bình  của nhà thơ Võ Nguyện.

            Tác giả chơi chữ, đã có ý lấy “đôi vầng nhật nguyệt" để tôn vinh Hồ Chí Minh. Vì theo
         Hán tự thì chữ Nhật ghép với chữ Nguyệt thành chữ Minh. Vừng "Nhật- Nguyệt"  tức 
         Chủ tịch Hồ Chí Minh đã tỏa hào quang rạng rỡ cho kinh thành Thăng Long, nay là Thủ đô                   Hà Nội - thành phố Hòa Bình - của dân tộc Việt Nam.
             Những chiến công hiển hách của nhân dân ta từ ngàn xưa tới nay đều vô cùng oanh liệt:                    Đánh tan quân Nguyên - Mông, đuổi bọn giặc Minh ra khỏi bờ cõi, hai mươi vạn quân                      Thanh hạ giáo quy hàng. Mười hai ngày đêm “Điện Biên Phủ trên không” đã minh chứng                     cho“Muôn thuở quốc công ngời chiến  tích”.
              Nước Việt Nam, dân tộc Việt Nam rất đỗi tự hào vì truyền thống ngàn năm văn hiến của                      mình. Trong tâm linh của mỗi một người con nước Việt luôn luôn ngời sáng tinh thần tự                        chủ và tự cường, không thế lực đen tối nào có thể mưu đồ đồng hóa được nền văn hiến                      Lạc Việt!  Đó là "Ngàn đời văn hiến sáng tâm linh"
             Nhà thơ Xuân Bảo lại bồi hồi thương nhớ đất Bắc - nơi các Vua Hùng đã có công dựng                     nước- khi ở trời Nam này, dù mới được mở đất hơn ba trăm năm nay. Nhưng những người                   dân ở đây vẫn luôn luôn hướng về cội nguồn. Trong đó, Thi tướng Huỳnh Văn Nghệ có một               câu thơ nổi tiếng và đã đi vào lòng dân tộc: “Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long” (Bài                  Nhớ Bắc).
                  Công lao của Người là trời cao là biển rộng. Bóng dáng Người lồng lộng với trang sử                    Việt. Nhà thơ Xuân Bảo đã khẳng định: Hiền tài và hào khí là di sản quý báu của dân tộc                       Việt Nam. Do đó, là mãi mãi trường tồn.


                                           
               48.  KÍNH DÂNG CỤ MỘT CHỮ ‘VẪN”

Dẫu tuổi non trăm, vẫn chửa già
Vẫn sung bút lực, nét tài hoa
Vẫn dòng bia đá lưu thần tích
Vẫn áng chúc văn sáng triết gia
Vẫn luyện văn chương giàu ấn tượng
Vẫn trau thi pháp đẹp thơ ca
Vẫn nêu đạo học tôn truyền thống
Vẫn nếp lương dân, sống thuân hòa

          49. THƠ DÂNG

           Thành kính – Thơ dâng dệt mấy vần
           Mừng Xuân mừng Đảng buổi thanh tân
           Đạp nhào đế quốc, quân phong kiến
           Giữ vững biên cương giống Lạc Hồng
           Kháng chiến trường kỳ giành thắng lợi
           Tư duy đổi mới quyết thành công
           Núi sông tươi thắm muôn lần đẹp
           Tổ quốc yên bình thỏa lòng dân



 50. CHÚC NHAU
                                                   TÚ SỪNG.
         
    Lẳng lặng mà xem chúng giành… nhau
           Cái danh chủ tịch để vênh râu
           Phen này ông quyết đi buôn búa
           Trong Hội bao anh giập bã trầu

           Lẳng lặng mà nghe chúng khoe… đần
           Cho thuê hết Hội chẳng phân vân
           Phen này ông quyết làm cò đất
           Tiền tỉ chia nhau khối đứa cần

           Lẳng lặng mà nghe chúng học sang
           Đứa thì bằng dzỗm đứa bằng gian
           Phen này ắt hẳn thằng buôn bút
           Vừa ị vừa phê cũng đắt hàng

            Lẳng lặng mà xem văn… đẻ non
            Một năm sáu lứa chẳng vuông tròn
            Phen này ông quyết làm biên tập
            Khối đứa văn nô phải cúi lòn

            Bắt chước Tú Xương chúc mấy lời
            Đại hội sắp tới liệu mà chơi
            Văn nhân đừng để cho thiên hạ
            Đào mả cha lên có mấy hồi.




              51. Vịnh Trịnh Trung Thoòng

                Trịnh Trung Thòong đếch phải thằng điên
  Hắn chính là tên quá hám quyền
   Tính kế Lao du quan hưởng lộc   
Bày mưu mọ-rát lính chia tiền
  Đã ngoa trù dập kinh trong Hội
Lại giỏi lu loa khắp mọi miền
    Tội nghiệp hế chèo làm chủ tịch
    Cháy nhà lòi chuột án chờ tuyên

52. Vịnh Nguyễn Nam Ngu

              Nguyễn Nam Ngu đếch phải người điên
         Tại “sức khỏẻ”?! nên phải bỏ quyền
       Cho mướn văn phòng chia chác lộc
 Bày trò thẩm định phát ban tiền
Nam Ngu thợ vẽ vang bao chốn
Thịt Hộp thầy vè dậy mấy miền
   Tiếc quá! Đành rời xa chiếc bánh
 Hận này cũng tại cái ban Tuyên

                                               53. Vịnh Huỳnh Đình Ngọng

   Thằng Ngọng chơi trò giở giói ra
  Cướp thơ Thịt Hộp…tấu cha già
         “Nai Đồng ngâm khúc” bao ông ngửi
           “Thơ háng Hồng Dương” khối cụ thoa
       Nương gió bẻ măng hăng nịnh chủ
Rung cây nhát khỉ ỷ làm cha
Tưởng rằng cả bọn vô tù ráo
    Sao thế, Nam Ngu ngả ngựa a?

Bên bờ Phước Long Giang, Lập thu K ỷ Hợi – 2019
                Nhà thơ Xuân Bảo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét