MỘT THOÁNG BALI
Ký sự
Chiếc
máy bay Boeing 777 của hàng không Singapore đưa chúng tôi đi từ sân bay Tân Sơn
Nhất, sau một giờ hai tám phút đã đáp xuống sân bay Changi – một sân bay hiện đại
nhất châu Á.
Sau
ba tiếng đồng hồ chờ quá cảnh, chúng tôi lại lên máy bay nhằm thẳng phương nam
để tới thủ phủ Denpasar của Bali.Đoạn bay này dài 1672 km, toàn bay trên biển. Ở
độ cao gần 10 nghìn mét, từ khung cửa sổ máy bay nhìn xuống chỉ thấy những đám
mây trắng xốp như bông và màu xanh nước biển. Máy bay bay hơn hai giờ mới hạ
cánh.
Máy
bay đáp xuống phi trường lúc 19 h, giờ địa
phương, sớm hơn múi giờ Việt Nam một tiếng. Thành phố Denpasar đã lên đèn. Sân
bay có rất nhiều máy bay cánh quạt cỡ nhỏ cho đường bay nội địa và cũng có đủ
đường băng cho những loại máy bay phản lực cỡ lớn như Boeing 777, Air Bus…hạ cất
cánh. Chạy dài suốt mặt tiền nhà ga trung tâm này là dòng chữ: BANDAR UDARA
NGURAH RAI BALI. Người Bali dùng quốc ngữ của mình ( một thành tựu hơn 300 năm
khai hóa của người Hà Lan ).Nếu dịch ra tiếng Pháp thì là NGURAH RAI
INTERNATIONAL AIRPORT ( Sân bay quốc tế Ngurah Rai).
Indonésia
là một đất nước có tới ba nghìn hòn đảo. Có mấy trăm đảo chưa có người cư trú.Bali
là một trong 33 tỉnh của Indonésia, nằm phía cực tây của quần đảo Nusa Tenggara,
nằm giữa đảo Java về phía tây và đảo Lombok về phía đông.Diện tích là 5632
kilômét vuông và dân số hơn 3 triệu người. Dân tộc bản địa, người Bali chiếm
89%. Tôn giáo chính là đạo Hindu, chiếm 93,18%. Các tôn giáo khác chỉ không đầy
8% gồm Phật giáo 0,64%, Kitô giáo 0,72%,
Đạo Tin lành o,66% và Hồi giáo 1,79%.
Hình thế Bali gần giống như một con cá, đầu
chúc về phía đông, đuôi ngửng lên ở phía tây. Ngọn núi Agung có độ cao 3142 mét
như con mắt của đảo.Tây Bali có Vườn Quốc gia mang tên West Bali National Park,
chiếm một phần ba diện tích toàn đảo.Bali có rất nhiều núi lửa: Núi lửa
Bromo,Semeru và klamari. Những núi lửa thôi phun trào để lại những cái hồ tuyệt
đẹp. Dân cư Bali sống vòng quanh đảo, nơi có nhiều bờ biển và chủ yếu làm nghề
khai thác thủy sản biển. Núi rừng còn mang nặng tính hoang sơ và rừng nguyên
sinh hầu như nguyên vẹn. Với chiều dài 300 năm đô hộ, thực dân Hà Lan cũng chỉ
mới khai thác rừng với nguồn nguyên liệu đinh hương là chủ yếu. Và cái được của
người dân Indonésia là có chữ viết bằng mẫu tự la-tinh. Ngày 17 tháng Tám năm
1945, cách mạng Indonésia lật đổ chế độ thực dân Hà Lan và tuyên bố độc lập.
Người anh hùng dân tộc Sukarno tên là Kusno
Sosrodihardja sinh ngày 1-6-1901 và mất ngày 21 -6-1970.Ông được nhân dân
Indonésia tôn vinh gọi là Bung (Anh cả).Ông làm tổng thống đầu tiên từ năm 1945
cho đến năm 1967. Trong chuyến thăm chính thức của Bác Hồ tới Bandung, tổng thống
Sukarno đã có một sự trọng thị rất đáng nể và rất cảm động. Ông đã tự tay che
dù cho Chủ tịch Hồ Chí Minh và gọi Bác là Bung Ho.
Một
đoạn bờ biển Bali.
Có
thể nói, Bali là là một xứ sở của đền đài. Lịch năm Hindu chỉ có 210 ngảy thì
có tới 198 ngày là ngày lễ. Nhà dân có đền riêng. Làng xã có đền của làng xã,
quận huyện có đền của quận huyện. Bali có tới 20 nghìn ngôi đền.
Chúng
tôi đến đây đúng vào dịp Tết cổ truyền của người Bali. Khắp mọi nơi treo đèn kết
hoa. Đáng chú ý là nơi nào cũng thấy những con rồng kết bằng tàu và lá dừa. Indonésia
là vương quốc của dừa! Trên ngọn là đầu
rồng, thân rồng là toàn bộ cành dừa uốn cong mình xuống như đang bay lượn giũa
không trung bao la của trời biển. Tôi bất giác nhớ về những năm đầu mới giải phóng thủ đô – Tôi nhớ
Đoàn Nghệ thuật Indonésia sang thăm và biểu diễn tại Hà Nội. Và nhớ đến bài hát
Xing xing xô âm điệu dạt dào như sóng biển. Tôi nhớ bài hát Hello Bandung và đã
từng hát:
…Quê hương Nam Dương nằm nghe tiếng sóng reo
quanh…
Chúng
tôi được bố trí ở tại một resort trong vịnh nhỏ Benoa Harbour. Nhìn vào bản đồ,cái
thành phố nhỏ này giống như cái bụng cá của Bali. Bali được mệnh danh là một trong những hòn đảo có nhiều bãi biển đẹp,
là đảo Thiên đường xanh, là viên ngọc bích, là đảo Thần có thể sánh với Hawai.
Người nước ngoài, nhất là Australia đổ xô đến đây để đầu tư khai thác du lịch.
Có rất nhiều Restaurant của nhiều nước như Nhật, Hàn Quốc, Đài Loan…Họ đến mang
theo ẩm thực truyền thống của dân tộc mình.
Bali
nổi tiếng vì có nền nghệ thuật phát triển cao, bao gồm các ngành điêu khắc, hội
họa, ca vũ nhạc…Nghề truyền thống của Bali là nghề thuộc da và nghề dệt vải cổ
truyền. Nhiều sản phẩm từ da thuộc, từ vải… rất đẹp và tinh xảo.
Bali
thờ Thần lúa Dewi sri Ubud. Họ cũng có ruộng bậc thang như ở miền Tây Bắc Việt
Nam. Tượng Hải thần (Thần Biển cả) nằm giũa trung tâm thành phố hết sức hoành
tráng và mỹ lệ. Đây là niềm tự hào của Bali.Đền Tanak Lot thờ Hải thần nằm trên
một hòn đá to trồi lên khỏi mặt biển hết sức xinh đẹp, cách trung tâm thành phố
45 phút ôtô. Nó na ná như đảo nhỏ Chùa Bà ở Vũng Tàu.Triều lên thi ra đảo bằng
thuyền. Nước xuống thì lội bộ. Đây là nơi bà Mégawati Sukarnoputri, con gái của cố tổng thống
Sukarno – người đã kế nghiệp cha làm tổng thống Indonésia một nhiệm kỳ.
Bá đã cho dựng bia kỷ niệm danh thắng
này.
Đến
Bali mà không ra thăm đảo Nusa Lembongan là một thiệt thòi lớn.Chúng tôi lên
tàu Bounty Cruise, một loại tàu chở khách 5 sao. Chỉ mấy chục phút tàu đã cập bến.
Tại đây có đủ trò chơi biển: lướt ván, lặn biển, dù bay, trượt nước…Ngay tại
trên bờ bến cảng có một nhà hàng lớn. Đó
là Restaurant Beach Club. Các món ăn ở đây rất ngon bởi vì hải sản toàn là còn
đang tươi sống do những ngư dân của đảo đánh bắt giao ngay trong ngày. Kiểu thưởng
thức do nhà hàng chế biến là kiểu barbecue – nướng –tôm nướng, cá nướng, mực nướng
và các loài nghêu sò ốc hến cũng nướng.Sau dùng bữa thực khách được ăn tráng miệng
bằng trái cây Sala. Sala là đặc sản của Bali, khi chin có vỏ màu nâu, múi màu
trắng, nhai nghe sần sật. Bởi vậy khi về, ai cũng mua dăm ba ký về làm quà.
Đảo
Lembonga có làng nghề chuyên trồng rong biển xuất khẩu. Đứng trên cao nhìn xuống
một vịnh nhò. Đáy toàn cát trắng làm nổi lên những ô trồng rong. Cũng vuông vắn
như những thửa ruộng lúa trên đất liền, nhưng không có bờ vùng bờ thửa mà chỉ
là những đoạn cây rừng khá thẳng được buộc chặt vào nhau và neo xuống biển để
phân chia diện tích cho từng hộ. Dân tự sắp xếp lấy đáy biển riêng của mình,
nhưng không bao giờ nhầm lẫn, không có tình trạng lấn chiếm của nhau. Nhìn những
người dân thu hoạch rong mà thấy thương. Họ chèo thuyền ra vịnh, đúng nơi “ khu
ruộng rong” của mình, neo thuyền lại và lặn xuống, vớt lên cho vào thuyền. Phân
loại cọng già để riêng, cọng non đem
phơi khô. Rong tươi màu nâu đến khi khô chuyển sang màu trắng. Cứ 10 ký rong
tươi thì được 1 ký rong khô. Giá 1 ký rong khô là 12 rupiad, bằng 24 nghìn đồng
tiền Việt. Có nhiều vị mua rong đem về Việt Nam. Tôi lại nghĩ đến con số 3200
km bờ biển nước ta. Và nghề trồng rong chưa thật sự đem lại nguồn lọi lớn cho
quốc gia?!Mấy đứa cháu tôi thường mua rong khô Hàn Quốc ở siêu thị, giá khá đắt,
trong khi rong biển Việt Nam cũng có bán đầy ở các chợ ven biển nhưng it người
mua?
***
Tôi được mời tham gia đêm Gala Dinner tại bờ
biển trong khuôn viên của resort Grand
Mirage. Tôi đã đọc hai bài thơ ngắn: Chào
em, cô gái Bali và Đứng trước biển.
Các ca sĩ Bali hát những bài hát đặc trưng của xứ sở Thiên đường xanh. Phần nhiều
là dân ca nghe rất êm ái và thiết tha.Nhiều trò chơi dân gian được biểu diễn,
đem đến cho du khách những giây phút rạo rực khó quên.
Tạm
biệt Bali nhé! Hẹn gặp lại!
Xuân
Bảo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét