95.Trằn trọc nhớ
Truyện
câu cực ngắn của Xuân Bảo
Đêm
Bình Lộc. Trăng thượng tuần lên cao. Sương bàng bạc. Gió núi. Lạnh. Ngoài
vườn trái sầu riêng rụng. Độp, độp. Hương sầu riêng tỏa.Thơm lừng.
Tắc kè kêu.Troóc, troóc. Tiếng cuối ngân rung tờ-roóc, tờ-roóc..kè.Tân
thao thức.
Hiền
hỏi: Không ngủ được à?
Không
ngủ được!
Vì
sao?
Nhớ!
**
Ký
ức hiện về. Sài Gòn hoa lệ. Cha còng lưng trên chiếc xích lô. Mẹ tất
tả chạy chợ. Chỉ vì hai đứa con: Tân và Tần. Tía nói đặt tên Tân
mong đổi đời.Lấy mới dụt cũ. Cực sang sướng.Tía bảo đặt tên Tần.
Con gái phải tần tảo.
Lao
động cật lực.Đủ miếng ăn, cái mặc. Đủ tiền trường cho Tân vào
Pétrus Ký. Tần học đến lớp Đệ thất.Nghỉ, chạy chợ với má.
Con
đường Hiền Vương.Nhiều cây cổ thụ.Trưa hè.Nắng. Nóng.Ngồi nghỉ trên
rễ cây bàng. Trường Marie Curie. Tan học. Một nữ sinh. Hỏi: Mệt à?
Đáp: Nóng quá. Mệt. Nghỉ tạm!
Hai
người về cùng đường.Quận Nhất. Hiền, tên cô gái hẹn. Ngày mai gặp
lại! Tân bịn rịn. OK! Ngày lại ngày. Con đường thân quen. Bóng hai
người đổ dài. Lúc sớm nắng lên. Lúc chiều buông xuống. Bắt đầu
thương và nhớ.
Tân
đỗ tú tài. Cả nhà mừng vui.
Người hiến binh tới.Lệnh tập trung quân
dịch. Tía má,em Tần lo lắng. Buồn thúi ruột. Chia tay gia đình.Quân
trường Thủ Đức.Chín tháng. Làm quen súng đạn. Lăn lê bò toài. Mặc đồ
rằn ri. Đeo lon chuẩn úy. Ra trận. Xuân Lộc xa. Đầu tháng Tư. Về Tiểu
đoàn 3, sư 18.Tướng Lê Minh Đảo chỉ huy.
Mười ngày đầu.Đào công sự. Chưa giao
chiến. Mong đừng đánh nhau. Ngày 12 đáng sợ.. Súng ba bên bốn bề.Trên
trời máy bay.Gầm rú.Dưới đất. Xe tăng bò lổm ngổm.Đại bác nổ. Súng
to, súng nhỏ nổ. Khói lửa ngút trời. Chưa quen mùi thuốc súng. Sợ,
sợ quá! Sợ đến tè ra quần.Lợi dụng lúc tối trời. Thừa cơ bỏ trốn.
Không biết đường. Nhắm hướng rừng. Đi. Đi riết. Trận địa xa rồi.
Thoát.
***
Rừng.
Bạt ngàn cao su.Đói.Bẻ trộm chôm chôm.Nhổ mấy củ khoai lang. Ăn. Khát.
Vục nước suối. Uống. Đêm về. Rét. Không dám bật quẹt. Muỗi nhiều vô
kể.Sáng gặp tốp phu cạo mủ. Họ hỏi: Đào ngũ à? Đáp: Dạ phải. Họ
cho áo quần. Thay bộ đồ lính. Yên tâm khỏi chết.
Thêm
ngày nữa đáng nhớ. Ngày 21 Tháng Tư. Phu cạo mủ loan tin: Xuân Lộc
thất thủ Tiếng súng xa dần. Mạn Sài Gòn.Ầm ầm tiếng súng.Ruột nóng
như lửa.Lo cho tía má. Lo cho em Tần.Liệu có sao không?Có chìm trong
biển máu?
Ngày
30 Tháng Tư.Giải phóng Sài Gòn.Giải phóng miền Nam! Đặc biệt mừng.Đặc
biệt vui.Mừng vui quá.Hết chiến tranh!
Dân
bảo: Ra trình diện đi! Nghe lời. Đến Ban quân quản. Ban đóng ở Long
Khánh.Ông Giải phóng quân đưa tờ giấy. Khai: Họ tên Phan Minh Tân. Quê
quán Quận Nhất, Sài Gòn.Tuổi 19. Văn hóa Tú tài. Chức vụ chuẩn úy.Thuộc lực lượng Quân lực Việt Nam Cộng hòa.Khai
thêm. Đào ngũ đêm 12 tháng Tư năm 1975.
Không
bị giam.Sáng nào cũng trình diện.Về lại Bình Lộc. Ở nhờ nhà cũ. Phu
cạo mủ tốt bụng.Ngày 3 Tháng 5. Có giấy gọi. Ban Quân quản đưa tờ
lệnh.Được tự do.Cho về quê cũ.Đến nhà.Gia đình yên hàn. Gặp tía
,tía mừng. Má mừng rồi khóc. Tần vui như đứa trẻ. Chiến tranh đáng
nguyền rủa. Từ nay lo mần ăn.Mừng khôn xiết.
Đến
thăm Hiền.Ba má Hiền vui.Khen Tân thật thà.Con đường Hiền Vương.Sóng
bước bên nhau.Kỷ niệm tràn về.Tình yêu học trò.Trong trắng,hồn
nhiên.Sài Gòn thay áo mới.Thành phố Hồ Chí Minh.Nắng lên phía Nhà
Rồng.Trời xanh trong.Những cơn mưa đầu mùa.Mát, dễ chịu.Hiền lo năm
học tới.Chưa xong lớp 11.Làm sao đây.Tân cũng lo.Thi vào đại học. Nhà
nghèo.Liệu có đủ sức.Tương lai ?
Ngày 15 Tháng 5. Lễ mừng Đại thắng.Sài
Gòn rợp cờ hoa.
Đi
dự mit-ting.Hân hoan.Hiền cũng có mặt.Hai đứa cùng đội ngũ,Thanh niên
Quận Nhất.Hăng hái, nhiệt tình.Hô vang khẩu hiệu Việt Nam muôn năm!.Hòa
bình muôn năm!
***
Đất
nước còn khó khăn.Sài Gòn đông dân.Đi kinh tế mới.Tía má nghe Tân
chọn Bình Lộc. Gia đình Hiền cũng chọn Bình Lộc. Vượt qua hoàn cảnh. Ổn định chốn
mới.Dựng nhà tạm.Cột cây rừng.Mái tôn cũ. Phát rẫy.Khai hoang.Trồng
mì, trồng lang.Cả nhà lăn lưng làm việc.Hai gia đình thăm nhau. Sau mấy
mùa rẫy. Tân và Hiền thành đôi. Tần đi Thanh niên xung phong.Xuyên Mộc Bà
Tô.Thỉnh thoảng thư về.Mạnh khỏe,bình an.
***
Năm
1980.Hiền sanh con đầu lòng.Tên thằng Hai.Tía bảo đặt tên Bình.Phan
Hòa Bình.Bình để nhớ Bình Lộc.Quê mới.Góc vườn mới.Trồng cây sầu
riêng.Cây cũng có tên:Bình.Năm thứ ba bói quả. Hiền sanh con gái.Má
đặt tên là Lộc. Lộc trời ban phát.Để kỷ niệm Bình Lộc.Trồng thêm
cây sầu riêng.Tên cây là Lộc.Lần hồi cuộc sống khá lên.Vườn có hai
chục cây sầu riêng. Thêm dăm chục gốc chôm chôm. Hơn mẫu rẫy. Mùa nào
cây ấy.Lúa, bắp đầy bồ. Heo gà đầy sân. Bình đi học. Lộc đi mẫu
giáo.
Lao
lực,tía bệnh rồi mất.Nhà thiếu tía trống vắng Giờ phút lâm
chung.Tía trăn trối. Hãy yêu thương nhau.Các con trông nom má.Tía thương
thằng Bình,con Lộc.Má buồn.Má cũng đổ bệnh.Cuối năm má theo tía.Bên
kia thế giới.Tía má trùng phùng. Một năm hai đại tang. Tân muốn
khuỵu. Phải đứng lên.Còn vợ,còn con.Phải sống!
Việc nhà Hiền gánh vác.Nương rẫy Tân lo
liệu.Thuận vợ, thuận chồng.Được mùa liên tiếp.Trái cây được giá.
Lúa bắp được giá.Làm nhà mới.Tường gạch, mái tôn.Rộng rãi thoáng
mát.Có nơi cho Bình học bài.Có chỗ cho Lộc vui chơi.Bình Lộc miền
đất mới. Sống được. Dân các nơi kéo về.Bắc có,Trung có.Miền Tây
cũng nhiều. Ngày càng đông vui.Rừng núi không còn hoang vu.Những mẫu
vườn sum suê.Sầu riêng và chôm chôm.Đặc sản Long Khánh.
***
Tân
hôn nhẹ má Hiền. Hiền bảo: Anh xem thư thằng Bình chưa? Thư gửi từ
Cali. Coi rồi.Mừng lắm.Hình thằng Long con Bình .Giống nội Tân.Học giỏi.Em
nó, con Khánh.Giống bà nội. Xinh đẹp. Giỏi giang.Cảm ơn Trời Phật!
Hiền
ôm chồng.Tha thiết mặn nồng.
Khổ tận cam lai.
Khổ tận cam lai.
.Gà
gáy canh tư.
Đường
chân trời.
Bình minh lên.
Bình minh lên.
Trời
hửng.
Ngày mới!
Ngày mới!
Xuân Bảo
Những ngày đi viết Tam Nông ở Bình
Lộc,Tháng 5 năm 2013
Kỷ niệm 38 năm Ngày
giải phóng Xuân Lộc
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaĐường chân trời.Bình minh lên.
Trả lờiXóaTrời hửng Ngày mới!
......
Năm năm sau.Thế là đã sang năm hai ngàn mười tám.Thằng Bình 38 tuổi tròn.
Vó ngựa qua cửa sổ cũng không nhạnh bằng thời gian trôi.
Ma xui quỷ khiến thế nào ấy.Nó ngán cái bang Cali,nó ngán cái "thế giới tự do".ngán là đúng.Mẽo nhiều tiền,ít anh hùng.Mình ít tiền,nhiều anh hùng."Ra ngõ gặp anh hùng".Bọn thù địch nói"ra ngõ gặp tham nhũng".Láo toét!Vậy nên Bình về nước.
Nó mua hẳn một tòa biệt thự nhiều tầng nơi bố mẹ nó đang sinh sống.
Nó rủng rỉnh đô la."Tiền là tiên,là phật",không biết đúng sai ra sao.Về nước mới 3 tháng,những người xin cấp hộ chiếu trố mắt: Thằng Bình.Ờ,Bình.Con thằng Tân.Chính chữ ký nó nằm đè lên một phần 3 cái triện tròn,dưới còn có mộc chức danh: trưởng phòng quản lý xuất nhập cảnh!
Oai! Khổ tận,cam lại.
****
Lạ! Giữa mùa hè mà có gió bấc! Gió bấc ảnh hưởng cả đến các tỉnh miền Nam này.
Tiếng còi rú ầm ĩ.Dân nháo nhác.Cháy đâu thế? Không.Đoàn xe sơn xám có sơn chữ "Polic" đỗ trước biệt thự của Bình.
Từ trên những chiếc xe,công an lăm lăm súng trên tay.Túa xuống.
Nhà Bình bị vây chặt.
Vài tiếng sau,mọi người thấy Bình bị còng tay.Họ đẩy Bình lên chiếc xe bịt kín.
Nghe mọi người kháo nhau: nó làm hộ chiếu cho một thằng tham ô tiền tấn của nhân dân .Giúp thằng ấy đi nước ngoài.
Vợ chồng Tân,Hiền chưa nhiều tuổi.
Cả hai má tóp.Lo cho con.
Có lẽ lại khổ rồi.
CAM TẬN KHỔ LAI!
Mạt trời đã khuất sau những rặng núi sau nhà.
Một đêm dài oi bức bắt đầu.
------
Viết nối chuyện anh Bảo cho nó đỡ buồn ngủ.Lâu lắm mới dò được trang anh.Em chúc toàn gia Bình an!
Mà sao anh còn phải nhập TRẠI (viết)thế?