Thứ Hai, 1 tháng 8, 2022
300...Nhà thơ Tú Sừng-Võ Nguyện tham luận
Bài thứ nhất.
Cầu Lòn
(Tặng Cánh chim trong bão tố)
Tự dưng nhớ chiếc Cầu Lòn
Sông Hương mùa lụt bãi cồn lao đao
Củi rều tấp kín bờ lau
Em thui thủi vớt bên cầu tử sinh
Cầu Lòn một thưở rung rinh
Con tàu Thống Nhất gập ghềnh vào ra
Cầu Lòn một thuở đôi ta
Tìm trường đi học lại qua con đường
Lạ lùng là dòng sông Hương
Qua mùa nước nậy* lại càng xanh trong
Thế rồi em đi lấy chồng
Cánh chim bạt gió xa trông mỏi mòn
Có Cầu mà phải đi Lòn**
Quê mình là vậy em còn nhớ không?
Em đi để lại dòng sông
Mấy mùa nắng đục mưa trong đợi người.
Bài thứ hai.
Sông Hương
(đã đăng trong tác phẩm 600 năm thơ Huế)
Trở về bên bến Kim Long
Dừng chân rửa mặt hôn dòng sông Hương
Mười lăm năm bước tha phương
Mà sông vẫn giữ nguồn thương ngọt ngào
Bãi cồn đã hóa cù lao
Mà sông vẫn vậy thuở nào mát trong
Muốn ôm sông hết vào lòng
Sợ bờ bãi lạ (!) – buồn không hỡi người.
_________
*Nước
nậy là nước lớn.
**Lòn có nghĩa là luồn, chui xuống phía dưới cầu.
Nhà thơ Võ Nguyện – Tú Thịt Hộp
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét